Thứ Năm, 18 tháng 3, 2010

4:21 AM - March 19, 2010

Một nữa Album Ten Drum, và giờ là đang nghe Album Raising Sand.

...

Vậy là tự nhiên lại có một đêm không ngủ được mà không hiểu tại sao. Mọi việc đang diễn ra một cách nhẹ nhàng, hay là tại mình cố ý để nó diễn ra một cách nhẹ nhàng mà không suy nghĩ gì đến, không quan tâm gì đến (quan tâm ư? quan tâm kiểu gì đây? quan tâm thế nào được đây?).

Đang cố moi từ một đám lộn xộn để viết vài dòng đây.

Từ - dạo gần đây bắt đầu hiểu ra rất nhiều từ, và cũng đã bắt đầu rơi rớt rất nhiều từ, nhiều khi nên hiểu là mọi thứ đơn giản trong sự phức tạp, hay là phức tạp trong sự đơn giản đây ta. Ôi, phức tạp quá, phức tạp quá... Chỉ thấy là dạo này mình đã bắt đầu hiểu hơn về bản thân mình và bắt đầu rõ hơn về việc mình muốn gì. Được được, khà khà!

Đọc - nhiều cũng hay, nhưng đọc mà rơi rớt nhiều và đọng lại chẳng bao nhiêu thì là hay hay là dở đây? Ráng đọc ráng note ráng ghi ráng nhớ vậy.

Viết - à, ai đó nói viết để tạo sức mạnh, viết là sức mạnh, hay gì gì đó, mình thì lâu lắm rồi không viết, còn bây giờ, ngay lúc này, thì là đang viết lang tang linh tinh, lại cái mốt không đầu không cuối rồi đây, nhưng mà cũng chả sao!

Nhớ - dạo này lại có những vụ án vu vơ thế này, kể cũng mắc cười :) Khi thì là Burberry the beat, khi thì là Listerine (thiệt tình là ráng nghĩ thêm một chút, nhưng cũng chỉ được có hai (hay là chỉ còn có hai?)). Nghĩ lại thấy cũng mắc cười, bản thân mình là một đứa bị hội chứng Đô - ri rất nặng, vậy mà những cái lẽ ra nên quên mất đi thì đôi khi lại hiện về như bị ám ảnh vậy. Nhớ nhớ quên quên...

Sờ, ngửi, nếm,nghe , thấy... ừa, thì là năm giác quan (không tính cái gọi là giác quan thứ sáu, cái gọi là trực cảm, là déjà vu các thứ, mấy vụ này mơ hồ lắm) - Tự nhiên thích hai cái câu hỏi: Một là nếu bạn bị chọn để mất một trong năm, bạn chọn mất gì? Hai là nếu được chọn chỉ giữ lại một trong năm, bạn chọn giữ gì? Và câu trả lời của mình theo tuần tự là: Một - Ngửi / Hai - Nhìn.
(Và cũng từ cái hôm đó, đi đâu cũng ráng ráng dòm một cái, ngửi một cái, sờ một cái, ăn uống gì cũng ráng cẩn thận nếm thử và cố lưu vào đầu cái hương vị, và nghe thì cũng có chọn lọc hơn. Rồi cũng lâu lâu, ráng nhắm mắt một chút, bịt tai một chút...v..v Hà hà, âu cũng là cái sự lo âu, cái sự già phải không? Thiệt tình chẳng biết, chỉ biết là cảm thấy trân trọng hơn một chút, thấy hay hay!)

Om - thôi, mình kết thúc cái sự lảm nhảm của mình hôm nay bằng cái từ này: "OM" - đọc xong, và phát hiện ra rằng, quan trọng nhất vẫn là quá trình chứ không phải đích đến. Vậy thì đơn giản là, cứ đi - sẽ đến.

Ngủ thôi. Tiết mục lảm nhảm đến đây chấm dứt.

Trước khi chấm dứt: đọc lại Suối Nguồn, và đọc thêm quyển nhỏ nhỏ vưà mới mua. Vậy nhé!

4:56AM - March 19, 2010.

Mở Telephone của Lady Gaga và Beyoncé nàoooo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét