Thứ Bảy, 21 tháng 8, 2010

Đang nghe Nelly Furtado, Album Mi Plan, Album này cũng hay hay á. :).
http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-album/Mi-Plan-2009-Nelly-Furtado.562426.html

-

Sau vụ Giáo Sư Ngô Bảo Châu, kết luận chính thức của mình là ngoài báo Sài Gòn Tiếp Thị, thì mình hâm mộ thêm tờ Tuần Việt Nam (báo mạng) www.tuanvietnam.net
Mấy đồ quỹ còn lại lá cải quá, mà cũng chẳng tỉnh táo mịa gì.
Đọc riết chán quá hề.

-

Mấy nay việc nhiều quá hà, mà deal với ba cái quỷ "internal affair" này làm mình hại não ghê. Thiệt là nhức đầu hết sức.

Thôi ráng đi em iu.


Thứ Bảy, 14 tháng 8, 2010

Nếu theo đúng như dự tính thì Năm giờ sáng nay đã phải có mặt ở Công ty để học thêm về quy trình khai thác hàng sáng Chủ nhật. Vậy mà đến giờ là 8 giờ 23 phút rồi nhưng vẫn còn nằm trên giường và nghe It's my life.


Itune để random, trước bài It's my life là bài Beautiful Nightmare. Hai bài, bài nào mình cũng thích, và bài nào cũng hay.


-


This ain't a song for the brokenhearted
No silent prayer for the faith departed
And I ain't gonna be just a face in the crowd
You're gonna hear my voice when I shout it out loud

It's my life
It's now or never
I ain't gonna live forever
I just wanna live while I'm alive
...

Lần này thì khỏi cần ra rả, ai cũng biết là "it's my life, and it's not the other life". Mình vẫn cho rằng mình đã có một quyết định liều mạng nhưng đúng, ít ra mọi thứ vẫn còn đang đi đúng như những gì mình đã dự định, kể cả những khốn kiếp mà mình dự đoán là có và nó đúng là có, vấn đề còn lại của mình chỉ là làm sao để giải quyết những khốn kiếp đó thôi. Với lại, cái gì cũng có hai mặt của nó mà phải không?


Có là người trong cuộc mới biết là chuyện chưa bao giờ dễ dàng, và càng biết được là, Quạ ở trên cao chưa chắc sướng bằng Thỏ ở dưới đất.


-


Cây vốn có một ít trái, tuy nhiên lại hơi èo uột một chút, thế là cây kêu gọi các bạn đến giúp cây khoẻ mạnh lên bằng cách làm giùm cây một số việc, đổi lại các bạn sẽ có trái mà ăn thoải mái. Ban đầu là Thỏ, sau là Quạ, kéo đến làm việc cho cây. Thỏ ở dưới đất, trong hốc cây, Quạ ở trên trời, trên cành cây. Thường thì các bạn làm việc chăm chỉ, nhưng lâu lâu cũng có đụng độ với nhau dù suy cho cùng, Quạ sống đời Quạ, Thỏ sống đời Thỏ, căn bản là đéo liên quan gì với nhau, cái liên quan duy nhất là Quạ và Thỏ làm chung một cái cây mà thôi. Nhưng đời ác ở chỗ, Quạ với Thỏ lại cứ thích liên quan với nhau, muốn liên quan với nhau thích làm cho mọi thứ rối nùi nùi lên, vì các bạn thường hay có chung với nhau một vài quyền lợi, và cũng có chung với nhau một vài nhiệm vụ. Và dù một vài là một mạo từ số nhiều nhưng không xác định, nhưng rõ ràng là cũng đủ để các bạn có lý do mà dính xà nùi vào nhau. Xin phép nhắc lại một chút, nhiệm vụ của hai bạn Quạ và Thỏ là làm sao lo cho cái cây nó tốt tốt một xiú, để có quả mà ăn chứ :).


Thường thì cái cây sẽ làm nhiệm vụ căn bản là để Quạ ở trên cây làm việc của Quạ, Thỏ ở dưới đất làm việc của Thỏ, tuy nhiên đôi khi Quạ với Thỏ hay dòm qua dòm lại coi việc của ai nhiều của ai ít, vì thế mà có chuyện. Cây thấy vậy bèn đưa tiếp ra những thứ như "scope of job", key performance indicator", rồi chọn tiếp trong bầy Quạ, cũng như trong bầy Thỏ, hai cá nhân khả dĩ, để dẫn đầu, và thật ra là để cho mấy bạn Quạ và mấy bạn Thỏ còn lại chăm chú hơn vào công việc chính của mình. Dĩ nhiên, em đầu đàn thì lúc nào cũng được nhiều quả hơn mấy em khác.


Nhưng vì là cùng chung một cái cây, nên Quạ và Thỏ (bay giờ là hai bầy), khi này mặc dù là đã có cái vụ "scope of job" và "key performance indicator" rồi, đâu phải lúc nào cũng yên phận mà làm việc. Các bạn đôi khi cũng dòm ngó, cũng cạnh khoé, cũng chê nó làm ít em làm nhiều, cũng than thở là em ít trái cây hơn nó nhưng sao việc cũng nhiều như nó, cũng thắc mắc là, ơ cái này việc của nó mà, em làm quái gì nhiều cho mệt, cứ để đó cho tụi nó xử lý hết cho nó rồi đi, rồi cũng liên kết lại với những con Cáo khác hòng tranh thủ dòm chúng bạn sơ sẩy là quất ngay. Ta nói, dòm nó giãy giãy nhiều khi mình thấy cũng vui vui mà. :)


Cây thấy thế nhức đầu quá bèn đưa tiếp ra những thứ quỷ như tinh thần đồng đội, "teamwork", "teamspirit", "cooperative", "win win solution" những thứ luôn là nói thì rất dễ, và nói thì lúc nào cũng có thể rất hay, nhưng làm thì chưa chắc.


Win - win solution là một tình huống cực kì tế nhị và hầu như chỉ có trong sách, về căn bản, khi quyền lợi xung đột và phải ngồi xuống cùng nhau giải quyết, thì win - win solution nên được hiểu là hai bên ngồi lại nhìn nhau, nhịn nhau và nhượng nhau, rồi việc sẽ được giải quyết theo hướng hai bên đều có cái cho mình, và đều có cái tổn thất nào đó một ít cũng cho mình. việc kêu gọi cùng nhau ngồi lại có win - win solution chỉ là để làm cho mọi việc "dĩ hoà vi quý" để còn làm việc, anh em lâu dài.


"Anh em lâu dài" chính là teamspirit, teamwork, vì tỉ như Quạ bay trên cao, Thỏ đi dưới đất, thì cũng sẽ đến một lúc nào đó, Quạ cũng cần lấy cái gì đó ở dưới hang, và Thỏ cũng cần phải lấy một cái gì đó ở ngọn cây, nếu cứ tranh nhau, kình nhau, thì những khi đó, ai mà lấy dùm cho. Cây thì lúc nào cũng hiền lành, và luôn luôn là hiền lành như thế, luôn luôn cho cả Quạ và Thỏ trái để ăn, chỉ khi Quạ và Thỏ làm tốt việc của cây giao cho mà thôi.


Vì thế xung đột thì cứ việc, cạnh khoéo nhau thì cứ việc, nhưng nhớ làm việc cho cây nhé. Mà cây cũng khôn lắm, cây đôi khi cũng muốn để các bạn Quạ và bạn Thỏ làm việc cạnh khoéo nhau một chút, vì mấy bạn mà thân thiết với nhau quá thì cây đâm ra cũng khó. Nhưng cái này là câu chuyện rất khác. Trước mắt, cây phải giải quyết bằng cách cho các bạn học về " Negotiatie to win", rồi cây lại cho học "Strategy Thinking", học xong các thể loại tuyệt chiêu này, thì các bạn ráng mà làm việc tốt cho cây nghe chưa.


Cây giúp các bạn, nhưng thật ra cũng có những điều ít nói cho các bạn Quạ và Thỏ biết, tỉ dụ như, khi mà đất đai cằn cổi, những công việc của Quạ và Thỏ thật sự không giúp nhiều cho cuộc sống của cây, cây cảm thấy mình khó có thể kham nổi một đàn quạ và một bầy thỏ với kích thước như thế này nữa, thì cây sẽ phải là một công việc goị là "effetiveness organization", tiếng Việt gọi là "tinh giảm biên chế", lúc đó thì Quạ hay Thỏ gì cũng vậy thôi.


Thôi thì ráng lên nghe Thỏ con :). Mặt tốt là mày là con Thỏ đầu đàn nhỏ nhứt, oai không nào? Mặt xấu là mày là con Thỏ đầu đàn nhỏ nhứt, người ta ai cũng dòm vào mày, mà thiệt ra, oai là cái mẹ gì, ráng mà làm cho được việc thì còn hơn, mày còn cả đống việc phải làm nghe chưa.


-


"Cảm thấy công bằng" là một trạng thái tâm lý được cấu thành bởi nhiều yếu tố, vật chất có, và tinh thần cũng có. Việc thấy có nó hay không, đa phần là do cách mà người ta giải quyết xung đột, và do cách mà người ta nghỉ về những nhu cầu của bản thân mình, cũng như cái cách mà người ta tham lam, vì bản chất của người ta là tham lam và ích kĩ, ai cũng muốn có cái gì đó cho riêng mình.


Vị kĩ có lẽ là tốt, vì khi con người ta có ham muốn, có vị kĩ, có muốn cái gì đó dành cho mình, thì khi đó con người ta mới cố hết sức để tập trung vào chính công việc của mình. Cái hại chỉ là khi người ta cho rằng việc chú ý vào công việc của người khác, ngáng chân người khác lại là công cụ căn bản để đạt được một số thứ và để hơn những người ta khác, thì khi đó, chỉ đơn giản là họ cùng kéo nhau thụt lùi mà thôi.


Nói nhiều mà làm gì phải không, khi mỗi ngaỳ luôn là một câu chuyện rất mới, và vui buồn thì có đủ, chỉ biết là, được giải quyết những thứ mình chưa từng giải quyết, ở một khía cạnh nào đó, cũng là rèn mình, và cũng là một niềm vui, chí ít cho đến khi mình thấy nó vẫn còn vui. Ráng mà lớn lên nào.


-


Sáng chủ nhật nghe lại mấy bài nhạc cũ trong máy, hay ghê. Thích bài Sunny Holiday :). Và có lẽ cũng đến lúc ra ngoài dạo một vài vòng cho mát, nếu không lên công ty, thì cũng nên kiếm một góc nào đó để đọc sách. Sách còn nhiều :).

Thứ Bảy, 7 tháng 8, 2010

Hôm nay là một ngày vui :).
Lâu lắm rồi mới gặp tụi bay, và vẫn như thế, vẫn có thể nói chuyện rôm rả cả một buổi tối mà vẫn chưa hết nói.
Nhiều khi cũng cảm ơn vì mình có những đứa bạn như thế.
Và hôm nay, cả rượu đỏ và rượu trắng đều rất ngon.
Đang nghe Lê Cát Trọng Lý, và bé Lý hát lúc nào cũng thấy chênh vênh.
Bài này đây: http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Doi-Bo-Le-Cat-Trong-Ly.IWZDBD0B.html

-

"Liệu nguyên tắc đạo đức thông thường sẽ ảnh hưởng thế nào đến quyết định của một con người?"

Điều này thật sự mình không biết, và không biết rằng, khi mang điều này đi hỏi một ai đó, người ta sẽ trả lời như thế nào. Và thật ra, câu trả lời đó, liệu có giúp gì được không khi cá nhân vốn là một bản thể đơn nhất, và những vận động xung quanh một cá nhân vì thế cũng là những vận động đơn nhất, nói đơn giản, nếu không ai giống ai, thì trường hợp của người này làm "study case" cho người khác, chẳng phải là khiên cưỡng lắm sao?

Nhưng nguyên tắc đạo đức phổ quát chẳng hiểu vì sao lại áp vào tất cả mọi người như đúng cái kiểu tên gọi của nó, là phổ quát.

Vậy quyết định gọi là mang tính chất cá nhân, nằm ở đâu trong mớ hỗn độn này? Mình không biết, mình không biết gì hết.

Mẹ bà nó. Nhức cả đầu.

-

Mày,

Nói thiệt với mày là hẹn mày đi cafe ngày mai để tao với mày có dịp mà nói nhiều hơn, để mày có dịp mà trút ra, vì tao biết là mày đang cần một người để nghe mày nói, và tao biết là, mày đang cần tìm một ai đó nói lại cho mày nghe, dù là quyết định cuối cùng vẫn là thuộc về mày.

Mà nói thiệt, nghe chuyện của mày xong, tao chẳng biết phải nói cái quái gì cả. Tao nói gì bây giờ khi những trải nghiệm mà mày đang trải qua, những nhức đầu mà mày đang gặp phải, những cô đơn, những chênh vênh, những lẽ loi, những nước mắt đó, tao chẳng hề trải qua một cái mẹ gì.

Cái tao có thể nói, cũng chỉ là những cái gọi là nguyên tắc đạo đức phổ quát, cũng là những suy luận và diễn giải thông thường của một đứa chưa trải nghiệm, và quả thực là, ngay cả khi có trải nghiệm, tao cũng không nghĩ là tao có thể nói gì với mày vì bản chất những chuyện này chưa bao giờ là giống nhau.

Vậy tao biết nói cái quái gì đây?

Hay là tao sẽ nói, tao tiếc thế nào khi tao là đứa cụng ly chúc mừng mày và chồng mày trăm năm hạnh phúc, là một trong những đứa thuộc nhóm bạn đầu tiên mà mày báo tin là mày có đứa con đầu lòng, là đứa mà khi ngày tết tụi tao qua chúc tết và nhìn thấy hai vợ chồng mày hạnh phúc với nhau như thế nào, tao cũng không ngại ngùng mà thú nhận là khi thấy vợ chồng mày và con gái của mày mắt long lanh trong hạnh phúc bình dị, tao đã thầm mong muốn là nếu khi nào đó mỏi chân thì gia đình tao có lẽ sẽ tràn ngập những ánh mắt và nụ cười đầy nắng như thế.

Nhưng mà mẹ nó, cách đây mấy tháng, tao nghe nói là mày gặp trục trặc gia đình, xong lại mẹ nó caí nữa, nãy mày lại nói với tao là, mày và chồng mày đang li thân, là vì cái cớ gì.

Tao thiệt tình là không biết, và liệu là nếu tao nói là tao tiếc quá đi cái hình ảnh gia đình hạnh phúc, thì liệu tụi bay có hạnh phúc lại không? Tao nói thật là tao biết là không, vì nếu đơn giản vậy thì đời còn mẹ gì là đời.

Nhưng ở vai trò là thằng bạn thân của mày, mày nói là muốn gặp tao để ít nhất là có đứa nghe mày nói, và có ai đó nói gì đó cho mày nghe, tao chẳng biết phải nói sao cho phải vì trải nghiệm của một cuộc sống gia đình là điều tao chưa hề có, vậy liệu có khác gì khi tao mang những câu chuyện trong sách ra kể lại cho mày với giọng kể đều đều của thằng nhóc mới học tập đọc hả mày?

Tao chẳng biết nữa. Tao khó xử quá, nhưng thấy mày buồn vậy, không nói gì là không đúng phải không? Hà hà, tao xỉn mẹ nó rồi, nói lung tung hết cả lên, câu chữ sắp xếp cũng chả còn tròn vành rõ chữ nữa, nhưng tao biết là, tao đang rất lo lắng cho mày, và tao cũng biết là, lo lắng mà chả làm cái đéo gì được, cảm giác này khốn kiếp làm sao :).

Thôi, mai gặp nhau cafe thì mày kể tao nghe đi, nếu tao không biết nói gì, tao sẽ làm thùng rác cho mày trút. Tao chỉ biết là, bạn tao đứa nào cũng phải sống hạnh phúc hết, nghe mày.

Tao.

-

Tự nhiên thấy buồn ghê!