Thứ Tư, 31 tháng 3, 2010

1:16AM April 01, 2010

Bây giờ thì đã được tính là ngày Cá Tháng Tư, mai thử cố gắng lừa xem coi có lừa được ai không :).
-
Một giờ sáng, và anh đang nghe "Over the hills and far away", lần nào cũng vậy, cảm xúc cứ lẫn lộn khi nghe bài này.
-
Hôm nay là một ngày làm việc khá mệt, nhưng anh lại thích, cảm giác mình hoàn thành một cái gì đó và có kết quả tốt làm cho anh cảm thấy phấn chấn hơn, đúng thật là, anh ngày càng thích công việc của mình và cảm thấy say mê nó hơn. Và anh cũng biết rằng, anh cần phải cố gắng nhiều hơn nữa.
-
Hôm nay cũng là ngày anh có những cuộc nói chuyện khá thú vị, anh đã có cho mình những điều nho nhỏ.
-
Qua một trao đổi, anh biết được là, làm sếp chưa bao giờ đơn giản, mặc dù anh đã nghe ra rả những điều này từ lâu lắm rồi! Hôm nay, trong cuộc nói chuyện của anh với những đồng nghiệp cũ, nghe họ kể về những áp lực mới mà họ phải gánh chịu và sự vô lý của sếp của anh ngày xưa, và anh, trong cuộc trao đổi ngắn gọn đó, đã chia sẽ với đồng nghiệp mình nhưng lại đồng cảm với sếp của anh ở một khía cạnh nào đó.
Bạn đồng nghiệp chia sẽ rằng, bạn cũng từng quản lý một quán cơm, có 12 nhân viên dưới quyền, nhưng bạn chưa bao giờ ép nhân viên của bạn làm việc nhiều như sếp bạn đang ép bạn thế kia.
Bạn cũng cho rằng, nhưng KPI (chỉ tiêu công việc) được đưa ra một cách vô lý không thể thực hiện được.
Bạn kết luận rằng, nếu sự thể tiếp tục thế này, có lẽ là bạn sẽ không thể trụ nổi.
...
Nhưng anh lại thấy rất khác.
Trong một môi trường mà khi chỉ tiêu được đưa ra là 90%, nếu anh đạt được 85% thì anh sẽ bị khiển trách, nhưng khi anh đạt được 95%, người ta lại quay ra hỏi ngược lại anh là, liệu có phải anh đang dư người hay không mà lại có thể đạt được mức chỉ tiêu cao như vậy, thì anh hiểu được rằng, sếp anh cũng chỉ là người trên đe dưới búa mà thôi.
Tại nơi làm việc mà con người ta giao tiếp với nhau bằng những con số và kết quả cụ thể, rõ ràng ràng rằng, dù nhân viên có thể than thở là áp lực này, khắc nghiệt kia, nhưng nếu con số đưa ra lại phản ánh là toàn hệ thống vẫn có khả năng chịu đựng được sự thay đổi dù khắc nghiệt thì xin thưa rằng, đồng nghiệp của anh dù kêu gào đến mấy, cũng sẽ chỉ là những lời góp ý mang tính xây dựng mà thôi. Từ những lời nói đó, để biến thành hành động nhằm thay đổi quy trình làm việc của hệ thống thì còn là một khoảng cách rất xa, người ta sẽ hỏi lại đơn giản hơn rất nhiều, rằng đồng nghiệp anh dựa trên những điều gì mà đánh giá như thế.
Anh cũng thấy được rằng, tiếng nói chỉ có giá trị, khi nó thật sự được cất lên một cách khôn ngoan và đúng lúc, nói nhiều nhưng ko có hiệu quả thì cũng chẳng để làm gì.
Anh cũng thấy rõ ràng ràng rằng, KPI là một chiêu bài khôn ngoan và mất dạy; Nhưng có một điều anh phải chấp nhận rằng, nếu ví bộ phận của anh như một con thuyền, anh là thuyền viên còn sếp anh là thuyền trưởng, anh phải đồng ý nghe điều động từ thuyền trưởng để thuyền đến đích dù có tròng trành đến mấy vì đơn giản là mỗi người đã có cho riêng mình một công việc, và công việc thuyền trưởng là của sếp anh chứ không phải là của anh. Nếu anh không đồng ý, thì hoặc là , anh lên làm thuyền trưởng, hoặc là, anh xuống thuyền để người khác lên thay anh. Mọi sự phá cách, ngoài việc có thể mang đến những thay đổi mang tính cách mạng, cũng mang đến rất nhiều rủi ro có thể phá hủy hệ thống; cách tốt nhất là, cả sự phá cách cũng phải được tính toán cho nó quy cũ và có hệ thống.
Anh sẽ suy nghĩ thêm về điều này.

Quan điểm của riêng anh trong công việc: một khi khả năng anh có thể với tới những công việc tốt hơn, thì anh sẽ đi kiếm nó, còn nếu anh kiếm không ra, tức là anh chưa đủ khả năng. Chắc đơn giản vậy mà lại hay.

-
Và hôm nay anh lại ngồi nghe chuyện tình yêu, anh lại học được nghĩa của chữ "yêu", của "ràng buộc", của "trói chặt", của "ích kỉ", của "tham lam" và của "phản bội".
Có môt mối tình mà anh chứng kiến từ đầu đến cuối, trong quá trình đó, anh cũng có những câu chuyện, những mảng ghép cho riêng mình về mối tình đó. Trong giai đoạn gần đây, các bạn anh bị trục trặc và nhờ vậy anh lại có thể ráp lại được một bức tranh hoàn chỉnh về những người bạn của mình. Anh không thể phủ nhận được một điều, khi anh có được bức tranh toàn cảnh, anh đã hoàn toàn thất vọng. Thất vọng lắm về một con ngưòi thật khó để nói thành lời đúng không, nhưng anh sẽ tìm hiểu thêm xem mọi việc có thực sự như vậy ko.
Anh cũng đã chứng kiến được rằng, bạn anh là một người may mắn thế nào, và một người bạn khác của anh, đã bao dung và yêu thương hết mình như thế nào.
Anh cũng đã thấy được rằng, trong một chừng mực nhất định, anh đã dễ dàng bị mất lòng tin về bạn của anh. Anh đã chưa đủ niềm tin để nói ra rằng, anh tin bạn anh không phải là một con người như vậy. Và tệ hơn là, anh đã không đủ thẳng thắn để nói với bạn anh là, bạn anh đang đi một con đường rất sai.
Có lẽ là, anh nên suy nghĩ thêm cả về những vấn đề này.
-
Thằng thắn một cách khôn ngoan, chưa bao giờ là điều đơn giản.
Theo anh thấy, ít ra anh chưa từng hoang phí tuổi trẻ của mình.
-
Em à, anh ko biết anh nên dành thứ tình cảm gì của mình cho em đây.
Ngủ ngon nha em.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét